CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
Phan_2

Chương 3


_Nhị muội , ta có thể vào trong được hay không – hắn cẩn thận đứng ở phía ngoài gọi vọng vào

_Đại ca, có chuyện gì – nàng vẫn một bộ dạng lạnh lùng, coi như mọi chuyện đều không liên quan gì đến mình

_Ta nghĩ , sau khi ở đây một thời gian, ta vẫn muốn mời muội ra giang hồ với ta một chuyến, vì sao muội lại không muốn rời khỏi đây chứ – cẩn thận hỏi

_Muội muốn ở đây, dù sao lúc trước muội cũng đã biết giang hồ la như thế nào rồi, muội không muốn quay trở lại đó một lần nào nưa nàng cũng thong thả trả lời câu hỏi của hắn, lòng thầm chua chát, bị Ngọc Khốc lừa gạt giờ mới quay sang mình.

_Chi dù song lão đã đòng ý cùng ta rời khỏi chỗ này, muội vẫn chịu ở lại nơi này một mình hay sao – hắn một lòng khẳng định, nếu có song lão , nàng sẽ rời khỏi nơi này

_Nơi này có gì không tốt, muội ở đây một mình cũng chẳng sao, song lão đi ra ngoài chơi đùa cũng tốt, song lão hẳn chắc thích ra ngoài chơi – nàng gật gật đầu, tay mở chiếc vòng lấy vài lọ dược trao cho hắn - ở dây đều là dược cần cho song lão, huynh cầm lấy mà chăm sóc cho song lão

_Ngay cả song lão nói vậy mà muội cũng không chịu đi hay sao – hắn hơi ngạc nhiên với quyết định này của nàng

_Ân… hiện tại không ai có thể ép buộc muội nữa cả – nàng gật đầu

_Vậy thì đành ép buộc muội vậy – hắn bắt đầu tấn công nàng, tuy nàng là thập vĩ hồ nhưng nàng vẫn chưa thể phục hồi tất cả năng lực trong đợt tu luyện vừa rồi, huống chi nàng chưa hề có ý muốn đã thương hắn, nên việc nàng thảm bại là không tránh khỏi – thắng làm thua, vua làm giặc… muội từ bây giờ lại làm thuộc hạ của ta nhưng lúc trước

_Muội không muốn – khóe miệng nàng một lần nữa lại rướm máu tươi, nhưng nàng vẫn rành rọt mà trả lời

_Có muốn hay không cũng phải làm – toàn thân hắn toán ra một khí thế vương giả khi nói câu này, chính khí thế này lúc trước đã khiến nàng phải thuần phục, đến giờ vẫn không ngoại lệ

_Đã biết – nàng cúi gằm mặt xuống trả lời hắn.

_Tốt – hắn sau khi nghe lời này của nàng liền lập tức đi ra ngoài, nàng ở trong thạch động lòng đầy ai oán, nàng rốt cuộc muốn biết, tại sao mình lại yêu hắn đến vậy.

Một tháng trôi qua thật nhanh chóng, nàng cũng phải chuẩn bị theo hắn và song lão rời khỏi thác nước tuyệt đẹp này. Nàng thở dài một hơi, đem tất cả vật dụng của mình cất vào chiếc vòng rồi leo lên xe ngựa.

_Phi nhi, con đừng mang bộ dạng này khi đi chơi a – hắc lão nhìn gương mặt của nàng dường như không còn tràn đầy sức sống nữa liền đau lòng nha

_Hắc lão, ta không sao – nàng lắc lắc đầu, toàn thân dựa vào tấm vách rồi nhắm mắt định thân, không để ý đến chung quanh nữa

_Bạch lão, muội ấy làm sao vậy – hắn cầm cây bút lông ghi lên giấy rồi đưa cho bạch lão xem

_Ngươi nghĩ cảm giác bị ép buộc sẽ rất vui hay sao – bạch lão bĩu môi viết giấy lại trả lời hắn, hắn ngẫm nghĩ một hồi rồi khẽ cười lắc đầu. Thật ra trong hai năm quá, bản thân hắn cũng đã được Ngọc Khốc dạy dỗ nhiều điều. Tỷ như nhị muội tuy bề ngoại lạnh lùng nhưng cũng là một nữ nhân, cũng cần tìm một nam nhân để gởi gắm đời mình

Hắn nhớ lại trước đây khi còn ở thế giới cũ, nàng chính là nữ nhân duy nhất trong đám thuộc hạ mà hắn tin tưởng, đương nhiên hắn đối với nàng cũng không phải đối xử như một nữ nhân mà là xem nàng không khác gì nam nhân để giao phó trọng trách. Nhưng thật sự hắn không còn cách nào khác để đem nàng rời khỏi nên đành phải ép buộc nàng. Lúc ra tay khiến nàng bị thương, cảm giác của hắn cũng thật sự khó chịu mà.

_Bạch lão, bọn họ là ai – nàng tuy nhắm mắt nhưng vẫn mở miệng hỏi

_Là người của chúng ta, không sao đâu – hắn vội trả lời thay bạch lão, nàng nghe như vậy cũng không nói gì thêm nữa, còn đám người thuộc hạ đứng ở phía ngoài như nghe thấy giọng nữ nhân mà không phải là giọng của Ngọc Khốc thì không khỏi ngạc nhiên.

Chiếc xe ngựa đi hết 3 ngày thì dừng lại nghỉ chân ở một thị trấn nhỏ, nàng hoàn toàn chìm vào giấc ngủ ở trong phòng mà không hay biết chuyện gì dang xảy ra, bởi lẽ bản thân nàng cũng đang bị thương. Bên phía dưới lầu, Ngọc Khốc lại một lần nữa xuất hiện trước mặt hắn và song lão để mong ba ngước tha thứ cho lỗi lầm của nàng ta.Đương nhiên là cả 3 đều mủi lòng đồng ý, đến lúc nàng tỉnh dậy và biết chuyện này thì nàng cũng vẫn im lặng và tỏ vẻ chẳng hề quan tâm như cũ.

_Cô tỷ tỷ này, vì sao bị bệnh nặng thế này a – một tiểu cô nương chừng 16 tuổi đi nàng liền lo lắng hỏi nàng

_Ta không sao cả – nàng lắc lắc đầu trả lời tiểu cô nương

_Không được – tiểu cô nương lấy một viên đan dược sơ cấp trị thương trao cho nàng – tỷ tỷ mau uống đi, đỡ được chừng nào hay chừng ấy. Ngọc Khốc đứng một bên thầm đoán tam muội sẽ không thèm nhận viên đan dược này bởi trong người tam muội chính là một kho thuốc quý gi_Ân… đa ta , nàng tên gì, nhà ở đâu, sau này nếu có cơ hội , ta sẽ báo đáp – ngoài dự đoán của Ngọc Khốc, nàng nở một nụ cười hiếm thấy dành cho tiểu cô nương rồi nhận lấy đan dược mà uống vào.

_Ta là Khuê Hoa, con gái của quan huyện vùng này, mong nàng mau lành bệnh… có lẽ vài ngày nữa tỷ tỷ không gặp được ta nữa rồi – Khuê Hoa thở dài

_Vì sao a – nàng quan tâm hỏi, bởi lẽ nàng cảm thấy Khuê Hoa thật sự có một tấm lòng nhân hậu. Nhưng thái độ quan tâm này của nàng khiến 4 ngời đang ăn cùng nàng đều phải một phen sửng sốt

_Vì vài ngày nữa ta bị bắt phải nhập cung rồi , mà bản thân ta thì không muốn tham dự vào nơi đó một tý nào – Khuê Hoa thở dài

_Ân… ta nghĩ muội ở nơi đó cũng chắc buồn chán lắm – nàng gật gật đầu, trong đầu lóe lên một ý nghĩ gì đó, ánh mắt thể hiện một chút ý cười- ta hy vọng đoàn người ở trong cung sẽ bị một chút khó khăn mà tới trễ, như vậy muội cũng sẽ được ở ngoài lâu hơn một chút

_Nha, tỷ tỷ hy vọng thực giống ta a – Khuê Hoa cười khanh khách sau đó liền tạm biệt nàng để quay về nhà

_Tam muội, có cần tỷ giúp gì hay không – Ngọc Khốc hỏi

_Không cần, một mình muội làm là được rồi- nói xong nàng liền phi thân đi ngay trong ngày, cũng phát hiện ra đoàn người tuyển tú nữ đã đến gần thị trấn, nàng cẩn thận bịt mặt, phóng đan dược hôn mê vào tất cả đoàn người. Tác dụng của loại đan dược này duy trì đến 2 năm, xem các ngươi như thế nào mới có thể đem Khuê Hoa nhập cung.

_Xong rồi sao- hắc lão mỉm cười khi nhìn thấy nàng đã quay trở lại

_Ân, hắc lão, sao người còn chưa nghỉ ngơi đi a – nàng cẩn thận đứng một bên dìu tay hắc lão bước vào tửu điếm

_Ngươi a, ngươi coi lão già ta là sắp chết hay sao mà lại cẩn thận dặn dò ta như vậy chứ , mà ta còn tưởng nha đầu ngươi không thèm quan tâm đến ta luôn rồi chứ – Hắc lão bĩu môi cốc đầu nàng

_Hắc lão, không được nói gở a, Phi Phi ta luôn quan tâm đến song lão hai người mà – nàng cười cười đưa hắc lão lên phòng – người có muốn ăn gì không, Phi Phi sẽ đi mua cho người

_Thôi được rồi trời tối rồi, lão già ta giờ cũng đi ngủ một chút đa hắc lão phẩy phẩy tay, nàng liền cẩn thận đóng cửa rồi bước về phòng mình, nào ngờ vừa bước vào đã thấy cảnh hắn cùng Ngọc Khốc đang hôn nhau tại trong phòng của nàng

_Thứ lỗi, muội đi nhầm phòng – nàng liền bước ra ngoài

_Không phải, đây là phòng của muội mà , ta và Thiên Kỳ có chuyện đến kiếm muội nên… – Ngọc Khốc bối rồi không biết trả lời khúc sau làm sao cho phải

_Vậy có chuyện gì hai người nói đi – nàng thong thả ngồi xuống ghế

_Bọn ta muốn là trong thời gian này, chúng ta sẽ ghé một số sơn trang, nơi đó có một số vị công tử vốn tài năng xuất chúng hơn người, bọn ta muốn giới thiệu với muội a- Ngọc Khốc mỉm cười nhìn nàng

_Không cần, muội cũng có dự định của riêng muội, hai người không cần lo, nếu không có chuyện gì nữa thì hai người có thể uội nghỉ ngơi một chút được hay không

_Hảo, muội nghỉ ngơi đi – Ngọc Khốc mỉm cười gật gật đầu kéo hắn ra ngoài. Nàng đóng cửa rồi miệng liền phun ra một bụm máu lớn… Bắt ép nàng ra giang hồ để nhìn thấy cảnh này hay sao. Nàng nằm phịch xuống giường, nước mắt lăn dài trên má, ngực nàng đau… thật đau… nàng thật muốn chết để quên mất nỗi đau này.

_Phi nhi, muội ngủ chưa- không hiểu sao hắn đột nhiên mở cửa phòng nàng, nhìn thấy cảnh máu vương trên miệng và áo, hắn không khỏi bàng hoàng

_Đi ra ngoài – nàng lãnh đạm nhìn hắn nhưng hắn lại không nghe mà tới gần nàng , cảm thấy chuyện này, nàng liền mở cửa sổ phi thân đi vội. Mà hắn cũng không đuổi theo nàng nữa.

_Điều tra, là ai đã có khả năng đả thương tam muội – hắn cất lời xong, liền có vài bóng đen từ mái nhà vọt đi. Hắn thật tò mò, tam muội đã trở thành thập vĩ hồ, còn ai có thể kiến tam muội bị thương nặng đến vậy.

Chương 4


Nàng phi thân đi trong đêm tối, đoán rằng hắn không thể đuổi đến kịp, thân ngồi xuống một mái nhà , mắt ngước nhìn bầu trời đen với muôn ngàn vì sao sáng rực rỡ. Nàng rất thích ngắm sao, nó như giúp nàng giải thoát khỏi nỗi đau kia trong chốc lát. Bàn tay ôm lấy ngực mình, nước mắt vẫn nghẹn ngào rơi từng giọt từng giọt… vì sao kia ơi, vì sao hôm nay các ngươi lại không giúp ta quên đi nỗi đau này mãi mãi.

Nàng cứ ngồi yên bất động cho đến hừng đông, nàng mới quay trở về phòng của mình sắp xếp hành trang rồi leo lên xe ngựa trước mọi người rồi thiếp đi trong mệt mỏi.

_Quái, sau lần đột phá lần này, Phi nhi có vẻ mệt mỏi hơn rất nhiều- hắc lão cẩn thận bắt mạch cho nàng rồi nói

_Phải a, tính ra phải khỏe mạnh hơn chứ- Bạch Lão nhíu nhíu mày vuốt râu suy nghĩ, còn hắn thì đã đi chung một xe ngựa khác với Ngọc Khốc. Nàng mỉm cười khi biết song lão đều rất quan tâm đến nàng , nhưng nàng biết bản thân mình có tâm bệnh thật sự khó chữa.

_Song lão, ta vài ngày là ổn thôi. vì ta không quen đi xe ngựa a- nàng mỉm cười nói dối song lão, hắn tuy ở xe ngựa khác nhưng do ở gần cùng thính lực cao, hắn biết nàng đang nói dối, bởi lẽ trước đây khi làm nhiệm vụ, nàng luôn thích đi xe ngựa chứ không thích cưỡi ngựa

_Ân… Phi nhi, con nằm nghỉ một chút, sẽ khỏe ngay thôi a – hắc lão xoa đầu nàng, nàng cũng gật gật đầu và bắt đầu chìm vào giấc ngủ

_Kì lạ…. – hắn khẽ thốt lên đầu liền suy nghĩ vì lí do gì nàng phải nói dối như vậy, bị thương thì nói là bị thương, nhưng hôm qua thuộc hạ của hắn báo rằng nàng lúc tấn công đoàn người của hoàng cung không có một chút sơ sẩy, mọi việc đều rất trơn tru, cũng không có giấu hiệu giao chiến ở nơi đó cũng như trên đường từ đó về tửu điếm. vậy vì lý do gì…. không lẽ…. nghĩ đến đây nàng liền quay sang nhìn Ngọc Khốc

_Nhị đệ, chuyện gì – Ngọc Khốc thấy ánh mắt hắn nhìn mình thì có chút khó hiểu liền hỏi thử

_Không – hắn lạnh lùng quay mặt đi, lòng nghĩ nàng vừa mới đột phá đã phải dâng cho nữ nhân này một chén máu quý giá, như vậy cũng có thể dẫn đến chuyện nàng bị tổn thương nguyên khí mà dẫn đến chuyện này cũng nên. Hắn không hề hắn hiện ra chính bản thân đã lo lắng quá cho nàng

_Song lão…. ta có một quyết định này, mong hai người đồng ý

_Chuyện gì thế Phi nhi – hắc lão hỏi

_Thật ra Phi nhi cảm thấy hoàng cung rất thú vị, muốn đi theo Khuê Hoa vào đó vui chơi một chút – nàng mỉm cười nói

_Con định dùng thân phận gì để vào đó- bạch lão cũng cảm thấy chuyện này rất tốt, chỉ cần nàng vui vẻ một chút là được, song lão đều cảm thấy nàng trong lòng đang có một điều gì đó giấu diếm hai lão, và chính chuyện này cũng khiến Phi nhi ít cười ít nói

_Nha hoàn thiếp thân của Khuê Hoa, tiện thể con muốn bảo vệ muội ấy, tâm hồn muội ấy quá lương thiện, Phi nhi nghĩ nếu một mình Khuê Hoa vào đó thì sẽ không chống đỡ nổi- nàng mỉm cười trả lời song lão

_Ân, nếu con muốn, làm ta còn tưởng con định nhập vào hàng ngũ phi tần a – hắc lão cười xuề xòa

_hắc lão, ta như thế này mà phải làm phi tần sao- nàng lóe mắt nhìn hắc lão trách cứ

_Hắc hắc, Phi nhi nói đúng a, cái đám lợn giống đó sao xứng đáng với Phi nhi nhà chúng ta được, dù gì con muốn chơi đùa thì cứ choi đùa, phá nát cái hoàng cung đó cũng được- bạch lão cười sảng khoái, ba người nhìn nhau cười đầy ăn ý, hoàng cung của Thiên Quốc, hãy coi chừng đi….

ooooOoOoooo

_Ta không đồng ý – hắn vừa hớp một ngụm trà vừa trả lời

_Vì sao – hắc lão khó hiểu nhìn hắn

_Vì muôi ấy là thập vĩ hồ, vì sao phải làm nha hoàn thấp hèn ột người mà muội ấy vừa quen biết chỉ qua vài câu- hắn thong thả trả lời

_Tam muội, muội suy nghĩ lại đi – Ngọc Khốc cũng không hiểu nổi nàng, thân phận của tam muội hiện giờ đủ khiến cho toàn Cửu Châu quỳ sụp dưới chân nàng mà suy tôn, giờ lại muốn trở thành một nha hoàn thấp hèn

_Muội muốn- nàng xen vào – muội muốn đi đâu đó tu dưỡng một chút, đồng thời muốn vui đùa mà thôi, nơi đó chính là nơi thích hợp nhất để vui đùa – nàng phá lệ dài dòng

_Muội hình như muội quên mất muội là thuộc hạ của ta – hắn đập bàn đứng dậy nhìn nàng , lại cãi lời hắn, từ lúc đến thế giới này, nàng có vẻ không kính trọng hắn như trước – chỉ ỷ thân mình là thập vĩ hồ mà muốn làm loạn hay sao

_Tại sao không, huynh cũng chỉ mới là cửu vĩ hồ, hiện tại huynh phải thua ta – nàng lạnh lùng – một lần nhường nhịn có lẽ huynh lại cho là mình có thể hơn muội hay sao

_Được, đấu một trận – hắn vừa định ra đòn thì bị bạch lão chặn lại

_Tiểu tử ngươi, lại ép Phi nhi làm thuộc hạ của ngươi, hóa ra thương thế của Phi nhi là do ngươi đánh sao – Bạch lão tức giận – Phi nhi nó có tự do của nó, ta quyết định cho Phi nhi vào hoàng cung chơi, ngươi không được phép cãi ý của bọn ta

_Sư phụ – hắn nóng nảy nhìn bạch lão

_Sư phụ gì chứ, ngươi toàn gọi ta bạch lão, hôm nay có chuyện liền gọi ta là sư phụ hay sao, muộn rồi – bạch lão phe phẩy tay

_Tam muội… vốn đã là thần -hắn gắt lên

_Muội không phải thần thánh gì cả, muội chỉ muốn làm những việc gì mà mình thích , dù huynh có đồng ý hay không- nàng quay mặt bỏ đi, để lại cho hắn ánh mắt cực khó hiểu. Hóa ra từ trước đến nay, hắn chưa hiểu nàng dù chỉ là một chút

_Phân phó người theo bảo vệ muội ấy – hắn xoa xoa hai huyệt thái dương rồi cất lời

_Kỳ… ngươi đến rồi sao- một nam nhân tuấn mỹ xuất hiện trước ngưỡng cửa mỉm cười nhìn hắn

_Dạ Lang, ngươi đến rồi, ta đang định giới thiệu ngươi cho tam muội của ta, vậy mà muội ấy lại đang muốn làm nha hoàn để vào hoàng cung – hắn thở dài nhìn Dạ Lang, điều này khiến Dạ Lang thầm kinh hãi, hắn lại có thể thở dài vì một nữ nhân khác ngoài Ngọc Khốc.

_Kỳ, ngươi hiểu rõ tâm tư của ta dành cho ngươi, sao ngươi cứ phải ép ta vào đường cùng như vậy – Dạ Lang tức giận nhìn hắn, vì sao hắn chỉ coi mình là bằng hữu, mãi mãi không thể nói đến thứ tình cảm thiêng liêng kia chứ.

_Dạ Lang… ngươi do trước đây nghĩ rằng chỉ có mỗi ta là cửu vĩ nên quan tâm ta, hiện tại tam muội của ta đã trở thành thập vĩ hồ ly trong truyền thuyết rồi a, ta tin khi ngươi gặp muội ấy thì tâm tư của ngươi cũng sẽ thay đổi

Quay trở lại, nàng vui vẻ sắp xếp quần áo, một phần vì nàng sắp được đi phá phách, một phần khác là nàng không phải nhìn những hình ảnh âu yếm hạnh phúc của hắn cùng Ngọc Khốc. Toàn thân mặc lên trang phục nha hoàn của Thiên Quốc, nàng tiến ra hồ sen ngắm cảnh, lòng mong chờ những chuỗi ngày thú vị sắp tới của nàng.

_Rất hợp với con – Hắc Lão gật gù tán thưởng , nàng mỉm cười với hắc lão rồi cúi đầu chào song lão, tay cầm tay nải phi thân về con đường cũ mà mấy ngày nay nàng đã đi qua. Đồng thời cũng thay đổi gương mặt chính mình, đó chính là khả năng đặc biệt của tộc hồ ly mà không cần đến đan dược dịch dung

_Muội ấy đi rồi sao – hắn hớp một ngụm trà

_Vâng thưa giáo chủ- bóng đen quỳ xuống báo cáo cho hắn rõ

_Lui đi- hắn im lặng nhìn ra xa, cảm xúc rối loạn trong lòng suốt mấy ngày nay do nàng làm ra thực khiến hắn rất khó chịu. Từ lúc nàng đi cảm xúc trong lòng hắn cũng nguôi ngoai bớt đi hẳn. Nhưng hắn vẫn không hiểu được, lòng hắn rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.

oOooooooooOo

_Tiểu thư, có người đang ở ngoài cổng đang tìm tiểu thư a- mọt nha hoàn chạy đến báo cho Khuê Hoa rõ

_Ân…-Khuê Hoa dừng tu luyện để theo chân nha hoàn ra ngoài cổng, vừa nhìn thấy nàng, Khuê Hoa đã nở một nụ cười thật tươi – tỷ tỷ , tỷ đã đến, công nhận điều ước của tỷ thật hiệu nghiệm, mấy ngày nay thật sự không nhìn thấy đám người ở hoàng cung đâu cả. Thương thế của tỷ đã đỡ hơn rồi chứ

_Ân, tỷ tên là Phi Phi, nhưng là bọn họ có thể chậm chân vài tháng nhưng muội sẽ vẫn bị bắt nhập cung- nàng gật gật đầu nói với Khuê Hoa – tỷ muốn đến đây làm nha hoàn của muội để cùng muội nhập cung a

_Như vậy sao được, muội biết nơi đó rất nguy hiểm, làm sao lại kéo tỷ vào cùng được – Khuê Hoa lắc đầu

_TỶ chính là sợ nơi đó nguy hiểm, nếu có thêm tỷ muội sẽ đỡ buồn, huống chị lại còn có thể giúp đỡ lẫn nhau để chống chọi – nàng mỉm cười

_Nhưng…. – Khuê Hoa đang phân vân thì một bóng người nam nhân trung niên thân mặc quan phục quỳ xuống trước mặt nàng

_Vị cô nương này, ta biết thân thế của cô nương không tầm thường, ta thân là phụ thân của Hoa nhi, nhưng lại không thể chống lại lệnh vua để bảo vệ hạnh phúc của Hoa nhi, chỉ mong cô nương ở bên cạnh và trợ giúp cho Hoa nhi – Khuê Phục hướng mắt nhìn nàng nói

_Bá phụ xin đứng dậy, Phi Phi ta đến đây cũng là vì chuyện này, bá phụ không nói thì ta sẽ vẫn làm a – nàng đỡ Khuê Phục dậy rồi mỉm cười trả lời- biết đâu sau này Khuê Hoa muôi muội may mắn lại có thể trở thành hoàng hậu cũng nên a

_Ta không mong Hoa nhi làm hoàng hậu, ta chỉ mong Hoa nhi sống thật an toàn ở nơi cung cấm đó là được rồi – Khuê Phục lắc lắc đầu cười khổ

_Thật ra ta biết được, đoàn người bọn họ ngày mai sẽ mang sính lễ đến, Hoa nhi…. muội mau đi chuẩn bị đi a, tỷ sẽ sửa soạn một chút, có lẽ ngày mai sẽ phải lập tức lên đường vì bọn họ đã trễ nãi quá nhiều ngày rồi – nàng gọi Khuê Hoa

_Muội biết rồi – Khuê Hoa buồn bã quay về phòng, nàng cùng Khuê Phục bàn bạc một chút về những vấn đề sắp tới, sau đó nàng cũng quay về phòng mà Khuê Hoa vừa chuẩn bị cho nàng để ngủ một giấc cho thỏa thích chuyện này thật sự khiến nàng rất hưng phấn.

_Xuất hiện đi – nàng ở trong phòng cất tiếng

_Bái kiến tam tiểu thư – 5 bóng đen liền xuất hiện trước mặt nàng

_Theo bảo vệ ta cũng tốt, có gì ta nhờ các ngươi cũng dễ dàng, nhưng bản thân các ngươi cũng phải cẩn thận – nàng lạnh lùng ra lệnh

_Chúng thuộc hạ đã biết rõ – năm bóng đen đồng loạt nói rồi theo lệnh nàng mà biến mất. Nàng thong thả chìm trong giấc ngủ .

Đúng như nàng dự đoán, ngay ngày hôm sau, đoàn người trong hoàng cung đã đến, mọi chuyện trong phủ quan huyện cứ tất bật cả lên, nào là thái giám truyền thánh chỉ, rồi các lễ vật nhiều vô số kể do hoàng cung mang đến, nàng cũng nhanh tay chọn vài món mình yệu thích nhét vào trong chiếc vòng. Khuê Hoa nhìn thấy hành động như ăn trộm của nàng liền quá lên cười không thôi

Khuê Hoa được trang điểm thật lỗng lẫy, thân mặc một bộ hỷ phục nặng trịch khiến nàng nhìn thấy mà thầm than vãn, bộ đồ nay so với bộ hỷ phục ở thế giới của nàng trông có vẻ cồng kềnh hơn rất nhiều, chưa kể trên mặt Khuê Hoa bị trang điểm rất đậm, mất hết vẻ đáng yêu thường ngày mất rồi. Nàng cẩn thận đỡ tay Khuê Hoa vào kiệu rồi đi bộ song song với kiệu. Cả đoàn người bắt đầu rời phủ mà đi. Nàng nghe thấy tiếng nấc của Khuê Hoa từ kiệu hoa truyền ra khiến người ta thật thương tâm

Đoàn người sau hai ngày một đêm liền tiến vào rừng lớn, mọi người đều dùng lại nghỉ ngơi và đốt những đống lửa lớn để sưởi ấm, nàng dặn dò 5 thuộc hạ ở lại bảo vệ Khuê Hoa còn nàng thì đi lấy nước suối về cho Khuê Hoa dùng, nhưng vừa trở lại thì nàng đã nhìn thấy một trận ẩu đả xảy ra, Khuê Hoa vẫn an toàn nhưng toán người kia dường như có vẻ là lâm tặc ở nơi này

_Hừ… – nàng đứng cạnh Khuê Hoa, ra lệnh cho thuộc hạ giết sạch đám du thủ du thực này, dám động đến người nàng bảo hộ, thì thật là muốn chết a

_Hình như có người giúp đỡ chúng ta – đám binh lính nhìn nhau rồi đem xác chết vứt ở nơi khác

_Đã khiến nương nương phải sợ hãi rồi – thái giám đứng đầu vội đến hành lễ với Khuê Hoa

_Không sao đâu, mọi người cứ làm việc của mình đi- Khuê Hoa gật gật đầu, còn nàng đem nước suối đi đun cho ấm một chút rồi việc đầu tiên chính là rửa sạch lớp phấn trang điểm trên mặt của Khuê Hoa đi, tiếp đến là đem nước ấm cho Khuê Hoa rửa chân. Đêm hôm đó nàng hoàn toàn không ngủ, chỉ nhắm mắt ngồi dựa vào kiệu để dưỡng thần, một bên thầm bảo vệ Khuê Hoa đang thiếp đi về mệt mỏi ở bên trong.

Phan_1
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6 end
Phan_Gioi_Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
80s toys - Atari. I still have